SỔ TAY CÁN BỘ ĐOÀN

Thursday, October 12, 2006

Đa mi vùng quê trù phú và thơ mộng

Tham quan lòng hồ Đa Mi

Trước đây con đường đi qua các xã Hàm Phú, Đông Tiến, Đông Giang, La Dạ và Đa Mi, của Hàm Thuận Bắc mùa mưa lầy lội, mùa nắng bụi mù giờ được thay bằng đường nhựa phẳng lì. Chạy xe máy trên đoạn đường này, cánh nhà báo từ Hà Nội lần đầu tiên đi thực tế không ngớt lời khen: phong cảnh hai bên đường thật tuyệt, cùng sự yên bình của vùng quê miền núi. Và họ càng thực sự ngạc nhiên khi Đa Mi thơ mộng hiện ra.

1 . Mới thành lập được 5 năm mà diện mạo xã miền núi Đa Mi đã khác hẳn. Tôi đến đây đã nhiều lần, nhưng mỗi lần đến lại thêm một cái mới, nhất là sự thay đổi về kinh tế - xã hội. Cánh rừng bạt ngàn màu xanh cây trái là sự góp
Thác 9 tầng
sức của gần 3.000 con người từ 61 tỉnh thành về đây lập nghiệp. Xã Đa Mi được thành lập năm 2001, khi điện Hàm Thuận - Đa Mi hòa vào lưới điện quốc gia. Ngày công trình khởi công xây dựng, hàng ngàn công nhân của mọi miền Tổ quốc về đây góp sức xây dựng. Khi công trình đi vào hoạt động, một số công nhân thấy nơi đây đất đai màu mỡ, phong cảnh hữu tình nên chọn làm quê hương thứ hai và ở lại lập nghiệp. Thế là từng vườn cây ăn trái mọc lên với đủ loại, mùa nào thức ấy. Mới đầu họ trồng các loại cây ăn trái tự phát, nhà nào có giống cây gì thì trồng cây đó, không tập trung một loại. Từ khi chính quyền xã thành lập, việc chuyển dịch cơ cấu cây trồng, con nuôi, ứng dụng khoa học kỹ thuật được áp dụng. Những vườn cây ăn trái được cải tạo trồng mới với nhiều loại có giá trị kinh tế cao. Từ thế mạnh và tiềm năng đất đai, sự định hướng phát triển kinh tế hộ và kinh tế trang trại đúng đắn của cấp ủy và chính chính quyền địa phương đã làm cho bộ mặt nông thôn chuyển biến rõ rệt. Đã có nhiều gia đình biết xây dựng mô hình kinh tế trang trại. Trường học, các công trình công cộng phục vụ cho phát triển kinh tế, văn hóa, xã hội dần được mọc lên.
2 . Đêm Đa Mi, phố núi hiện ra thật thơ mộng. Đèn điện sáng trưng cả một góc núi, nhưng điều mà cánh nhà báo chúng tôi cảm nhận được là sự yên bình và không khí thật trong lành. Mới 9 giờ tối, trung tâm xã đã vắng bóng người qua lại. Ở xứ nóng lên mảnh đất giáp ranh với tỉnh Lâm Đồng này, không khí mát lạnh làm tôi nhớ lại mùa đông ở miền Bắc. Tối đắp chăn kín đầu mà vẫn thấy lạnh. Sáng dậy ra đường ai cũng mặc áo ấm. Không khí ban mai trong lành quyện với mùi thơm ngát hương hoa rừng và hoa cà phê làm tôi thấy nhẹ hẳn người. Lời chào buổi sáng thật tươi của chị chủ quán ven đường: “Các chú vào ăn sáng rồi đi tham quan lòng hồ Đa Mi”. Chuyện đi lòng hồ thì đơn giản thôi, ngồi trên chiếc xuồng lá của dân đánh cá trên hồ thì có thể tham quan lòng hồ đến mấy ngày cũng được. Nhưng dân thành phố lên đây thì phải chinh phục thác 9 tầng, thác Mây và thác Mưa. Anh Hải từng sống ở đây gần 10 năm nói với chúng tôi như vậy. Con đường tới thác 9 tầng dài 7 km tính từ đường lộ. Đường dốc đứng toàn đá to nhô lên khiến người đi bộ cũng phải “đánh võng”.
(Đọc tiếp)
Mạo hiểm rừng Đa Mi


0 Comments:

Post a Comment

<< Home